Trong căn nhà của đôi vợ chồng già Hướng Quý Thành không có bất kì tấm hình hay thứ gì liên quan đến con cái. Nhắc lại câu chuyện về người con cách đây 35 năm những tiếc nấc đến xé lòng từ cặp vợ chồng già khiến người đối diện không khỏi xót xa.
Năm 1982, bà Lý Quế Anh hạ sinh một bé trai tại bệnh viện Công nhân số 1 thành phố Thành Đô (bây giờ là bệnh viện nhân dân số 6 thành phố Thành Đô). Bà kể lại, sau khi đứa trẻ chào đời, bác sĩ ôm đứa bé đến cho bà xem, bà còn vỗ vào mông con một cái. Sau đó bác sĩ bế đứa bé vào lồng ấm. “Sau khi sinh được 3 ngày, tôi đi xem con thế nào thì thấy đứa nhỏ hoàn toàn bình thường, bác sĩ còn nói qua hai ngày nữa là ra viện được rồi.”
Ông Hướng Quý Thành đau đớn khi nhắc lại câu chuyện cách đây 35 năm
Chồng bà, ông Hướng Quý Thành cũng nhớ rất rõ chuyện này. Tuy nhiên theo những gì ông kể lại thì có một vài điểm không trùng khớp với câu chuyện của người vợ: “Con sinh ra đến ngày thứ 3 thì bệnh viện nói với tôi rằng đứa bé có chút nóng đầu, sau đó liền đưa con vào phòng cấp cứu, không lâu sau thì tôi nghe tin con qua đời. Đứa nhỏ được cuộn trong tấm vải trắng, đưa đến nhà xác. Lúc đó tôi còn hỏi đến chuyện hỏa táng và đưa 5 tệ tiền hỏa táng nữa.” Ông nói.
Ông Hướng Quý Thành cũng cho biết thêm hôm đó, vợ ông ở phòng bệnh phía trên, chỉ có mình ông ở hiện trường.
Tuy nhiên, vợ ông không tin chuyện con đã chết: “Tôi vừa mới thấy con ở trong lồng ấm, còn khỏe mạnh, mấy tiếng sau nói với tôi con chết rồi, tôi nói tôi không tin, nếu mà chết rồi thì tại sao tôi không thấy xác con”.
Nhiều năm qua, bà Lý Quế Anh kiên quyết không tin chuyện con đã chết. Còn với người chồng, vì năm đó ông đã tận mắt chứng kiến toàn bộ sự việc nên ông không thể hiểu nổi vợ mình. Chính vì điều này mà suốt 35 năm nay hai vợ chồng ông không ngừng mâu thuẫn, cứ mãi phân rồi lại hợp. Thậm chí, người vợ còn nói: “Tôi cảm thấy cuộc sống không có ý nghĩa gì nữa hết.”
Hộ lý năm đó chăm sóc cho bà cũng chính là hàng xóm của hai vợ chồng, đã mất năm 2014. Tháng 3 năm nay, bà Lý Quế Anh lại một lần nữa nhắc lại chuyện xưa. Qua một người bạn, bà tìm được giấy chứng sinh gốc. Theo đó, bé trai sinh vào lúc 10h35 sáng ngày 1/2/1982.
Ngay sau đó, bà đã tìm được con gái của người hộ lý năm đó để hỏi chuyện: “Dì trước lúc qua đời có nhắn nhủ gì chuyện con của tôi không?”. Và người con gái của hộ lý đã nói ra chân tướng sự việc khiến bà đau đớn vô cùng.
Khi biết tin đứa con của mình không hề qua đời mà đã bị chính bà nôi đem cho đôi vợ chồng già đã hết sức bàng hoàng
Ngày 14/9, phóng viên tìm đến nhà con gái người hộ lý, có tên Vương Vân Hoa, nay cũng đã đầu hai thứ tóc. Bà Hoa thừa nhận, năm đó mẹ bà là Trần Thúc Phương từ bệnh viện về có nói với bà: “Con của Trường Sinh (tên ở nhà của ông Hướng Quý Thành) chưa chết, đem cho người khác rồi.”
35 năm đã qua đi, nỗi đau vẫn còn đó. Bà Hoa kể lại, khi bà Lý Quế Anh biết được sự tình đã khóc đến nỗi ngồi bệt xuống đất. Bà Hoa thở dài: “Tôi không dám nói, là vì mẹ của Trường Sinh mạnh thế quá. Bà ấy không muốn đứa nhỏ này, nên đã bế đứa nhỏ đi cho người khác.”
“Cho ai rồi?” (PV hỏi). “Việc này thì không rõ, vì mẹ tôi (người hộ lý năm xưa) giờ đã không còn nữa”, bà Hoa cho biết.
Đứa nhỏ 35 năm trước giờ nơi đâu? Câu hỏi này quá khó để tìm ra lời giải đáp bởi sự việc đã qua quá lâu, những người biết được nội tình thì đã không còn nữa.
Nhiều năm nay, hai vơ chồng ông Thành không sinh thêm người con nào, bởi vì nỗi đau mất con chỉ sau ba ngày sinh con ra và những tiếng đồn quanh câu chuyện nãy vẫn còn ám ảnh mãi. Hàng xóm của hai vợ chồng bà nói rằng: “Ở đây lâu rồi, nếu có gặp mặt thì cũng chỉ chào hỏi thôi, chứ đó giờ không thấy con của họ.”
Đến nay, ông Thành đã già, bệnh tật đầy mình, vợ ông làm lao công trong một trung tâm mua sắm: “Nếu năm đó con tôi không chết, cuộc sống của vợ chồng tôi đã không đến nỗi thế này…”
Năm đó, bà Quế Anh 18 tuổi, ông Thành cũng chỉ mới 20. Ông Thành sau khi biết được sự thật đứa bé là do mẹ mình đem cho người khác đã không khỏi bàng hoàng. Theo ông, có lẽ là do năm đó người mẹ cấm chuyện tình yêu của ông nên mới ra cơ sự này. Ông kể, năm đó ông và vợ ông vẫn còn là mối quan hệ yêu đương, chưa đăng ký kết hôn nên bệnh viện không làm giấy chứng sinh được. Do mẹ ông cảm thấy ông và vợ ông lúc đó còn quá trẻ, sự nghiệp còn chưa có gì nên ra sức cấm cản chuyện của hai người, càng không đồng ý chuyện đứa trẻ chào đời.
Vì nỗi đau mất con mà nhiều năm nay, vợ chồng ông Thành đã không sinh thêm bất cứ đứa con nào
Khi phỏng vấn hai vợ chồng này, phóng viên đặt ra một số câu hỏi:
Nguyên nhân đứa bé chết là gì?
Hậu sự xử lý thế nào?
Đứa bé bọc trong vải trắng mà ông Thành nhìn thấy rốt cuộc là con của ai?
Đối mặt những câu hỏi này, ông Thành không tài nào giải thích được. “Chắc là hồ đồ quá. Lúc đó còn trẻ, việc gì cũng không hiểu. Họ nói đứa nhỏ có chuyện, cứu không được, tôi tin luôn, giờ nghĩ lại thì hối hận không kịp”. Đồng thời hai vợ chồng ông đoán rằng, đứa bé năm đó được bọc trong vải trắng có thể là một bào thai bị bỏ.
Ước mong duy nhất của cặp vợ chồng già lúc này là có thể tìm được đứa con đã thất lạc
Qua tìm hiểu được biết thêm, chuyện về đứa nhỏ thực ra chị gái của bà Quế Anh đã từng nghe qua. Khi gọi điện thoại cho phóng viên, bà Quế Anh nói: “Năm 1982, chị tôi có nghe chuyện đứa bé bị đem cho. Nhưng không có chứng cứ xác thực, cũng không biết nghe được từ đâu. Vì mẹ ông Thành kiên quyết không đồng ý chuyện sinh đứa nhỏ, nên đã bế đứa nhỏ cho người khác, nghe nói còn nhận của họ 300 tệ (khoảng 1 triệu đồng). Chẳng qua là lúc xong chuyện rồi mới bịa ra chuyện con chết rồi để che dấu sự thật”.
Khi biết sự thật, hai vợ chồng ông Thành đã đến bệnh viện này để tìm lại giấy tờ năm xưa, nhưng bệnh viện cho biết, thông thường giấy tờ chỉ được lưu giữ với thời hạn 30 năm.
Tuy nhiên, bệnh viện cũng cho hay, nơi đây thường xuyên tổ chức những buổi gặp mặt những công nhân viên đã nghỉ hưu nên có thể giúp ông bà hỏi lại qua những người từng làm việc năm 1982 xem họ còn nhớ gì về vụ việc không.
Bà Quế Anh nói rằng, nếu được gặp lại con, mong muốn duy nhất của bà là được nói với con một câu: “Năm đó, ba mẹ không phải là không cần con”…
Tổng hợp